Ở chốn xa ấy mình đã có những đêm mất ngủ để nỗi nhớ nhà trở nên cồn cào hơn bao giờ hết. Đến nỗi mà suốt hơn 2 tuần trước khi về, hầu như đêm nào mình cũng mơ về những ngày còn thơ bé. Khi thì là gốc cây phượng già trước cái ô cửa bán hàng của mẹ nơi căn nhà cấp 4 nhỏ xinh đầu tiên ấy. Khi thì là 2 chị em chơi đồ hang dưới rặng vông lá xanh mướt cao tít cạnh nhà, yêu cái màu xanh ấy lắm. Khi thì là góc sân nhà ông bà chỗ mà con mèo hay ra đó vờn nắng. Rồi lại có khi mấy chị em Long Linh Lành Phúc…nằm trùm chăn ở cái giường cạnh cửa sổ kể chuyện cho nhau nghe ( toàn mơ cái hồi chúng nó còn bé xíu ý, chứ chẳng nghĩ là tụi em của mình bi giờ đã lớn đùng và cao to hơn chị rất rất nhiều rồi ^^)
Có những hôm chỉ một ngày thôi mà nhớ nhà đến mấy lần. Cứ nghĩ đến cảnh sáng ngủ dậy việc đầu tiên là phi xuống phòng khách, nắng hè rọi vào sáng choang. Uh khi xưa lúc mẹ lau lau chùi chi nhiều quá suốt ngày 3 bố con ra sức phản đối, không cho mẹ làm nhiều nhưng lúc đi xa rồi mới thấy nhớ cái nắng sớm mai nhảy múa trên nền gạch sạch bong ấy. Rồi mình mở cửa trèo ra cái ban công bé tí nhưng đầy nào cây nào hoa chen nhau mọc ấy. Rồi mình hit hà hưởng ké hương bưởi từ cái vườn của nhà ông bà hàng xóm đối diện. Thế là mãn nguyện, là thích lắm lắm ấy.
Những ngày ấy tỉnh dậy miên man hạnh phúc với những giấc mơ và những niềm nhớ ấy, để rồi càng thấy những năm tháng tuổi thơ quan trọng với một đời người thế nào, và mình đã thật may mắn vì tuổi thơ của mình vẫn được dài ra theo tháng năm. Cảm ơn mẹ cha, cảm ơn cuộc đời đã cho con những góc bình yên như thế để lớn lên…
Những ngày này, mình đã có thể chìm vào giấc ngủ chỉ trong vòng 2 nốt nhạc- nhà quả thực là nơi rất rất kì diệu. Mình đã ngủ một giấc thật sâu thật ngon rồi tỉnh dậy nhưng vẫn nằm lán lại 1 chút để lắng nghe tiếng loa từ đầu đường những bản tin của thôn, và cả những giai điệu Tết : nghe xuân sang thấy trong lòng mình chứa chan…Tết đã đến thật rồi, Tết tràn ngập trong từng hơi thở . Uh 2 năm ở nơi hầu như chỉ có nắng và gió, đủ để mình nhận ra cái bầu trời hơi âm u này, cái tiết trời se se lạnh của Hà nội ngày đông này đã làm nên nét đặc trưng của Tết mà chỉ có ở Việt Nam mà thôi.