Sunday, November 20, 2016

Thạch Thảo

Ngắm mãi những bông thạch thảo này mình chụp mấy hôm trước. Chúng thật đẹp làm sao, dẫu rằng chỉ mình mới biết đó là những bông còn lại duy nhất của 1 chậu thạch thảo bỏ hoang không được chăm sóc. Thế nhưng có sao, chúng vẫn luôn giữ mình đẹp đến nao lòng, với tất cả nguồn sinh lực có được. Mình yêu loài hoa này, yêu sự ting khiết của nó, yêu sự kiên cường của nó, yêu cả thời gian khoe sắc muộn màng cuối Thu của nó, khi mà các loài hoa khác đã tàn. Yêu sự mong mỏi che chở của những bông thạch thảo trắng, yêu cả sự cô đơn lẻ loi trong tình yêu của những cánh thạch thảo tím. Có lẽ một ngày nào đó mình sẽ có thêm 1 tattoo những bông hoa này. Mình vẫn giữ tấm thiệp bức ảnh loài hoa này đứa bạn thân cấp 3 của mình gửi tặng, nói rằng nó thấy ở mình những bông thạch thảo trắng trong lành tinh khôi ấy. Đó là lần đầu tiên mình biết đến tên của loài hoa ấy.
Nhưng mình đã không thích cái truyền thuyết về loài hoa ấy, một câu chuyện thật buồn. Cho đến hôm nay, ngồi ngắm lại những bông thạch thảo tím này, nhớ lại những chuyện đã tâm sự khi bỗng dưng bị tỉnh dậy giữa đêm qua, nhớ những kỉ niệm đã qua…
Uh đây có lẽ loài hoa này là một phần của mình, loài hoa mang tên Thạch Thảo.



No comments:

Post a Comment