Thời gian, trải nghiệm cho ta lớn lên thật nhiều. Ta đã không còn phiến diện khi nghĩ về tình yêu và hôn nhân. Ta đã thôi mong ngóng đến một hôn nhân duy nhất trong đời, ta vẫn đòi hỏi sự commitment và thành thật trong tình yêu, nhưng không còn bó buộc về phạm vi thời gian nữa. Ta thấy bản thân an nhiên khi nghĩ đến những đổ vỡ có thể có trong tương lai. Uh tương lai là những thứ đâu có thể kiểm soát được, có thể số phận có sức mạnh của riêng nó, dù ta có cố gắng đén đâu cũng không tránh khỏi những sự kiện người ta gọi là thiên định ấy, nhưng có sao, cái ta kiểm soát được là trí óc của ta, là cách ta suy nghĩ, cách ta nhìn nhận cuộc đời, thế nên chi bằng ta cứ sống hết mình từng ngày. Thế là đủ rồi.
Mà rút cục thì thời gian gắn bó với nhau chẳng quan trọng bằng chất lượng cuộc sống cạnh nhau thế nào. Với tất cả tình yêu và tình người vĩ đại ấy, Jane Hawking cũng đâu có đi hết đến cuối con đường với Stephen Hawking được. Nhưng họ vẫn là bạn, và trên hết họ đã có 1 tình yêu “chất lượng” được nói lên bởi rất rất nhiều thứ trong những ngày tháng bên nhau ấy.
1 film thực sự có ý nghĩa, ý nghĩa hơn là đơcj viết lên bởi đời thực của những con người ấy. Nhưng tạm thời mình chỉ muốn viết về những điều trên thôi. Giờ đi dọn nhà, gym, tắm rồi đi ngủ. Mai sẽ bắt đầu nghiêm túc làm bài cuối kì. Mình chẳng thể hình dung là giờ này 3 tuần nữa là đag ở trên máy bay chuẩn bị về Vietnam rồi, thế mà giờ mình mới bắt đầu cho final report. Thật là hang mang với bản thân quá đi. Nhưng không sao, kỉ luật rồi mọi việc sẽ xong sớm thôi.
P/S: quá cảm phục Jane và đọc tiểu sử của she, phát hiện ra she cùng ngày sinh với mình. Have a great life ahead Aries :)

No comments:
Post a Comment