Saturday, December 9, 2017

A case of you

Đã gần 12h đêm nữa rồi, chưa làm được gì cho ra tấm ra món. Tối nay định hạ quyết tâm sẽ viết blog, có quá nhiều thứ muốn viết suốt từ 2-3 tuần trước rồi thế mà mấy bữa nay lại cứ lần chần mãi, chẳng thấy có mood lắm, mà đã thế mình lại muốn cái blog riêng tư này chỉ gồm những thứ thật cảm xúc với mình chứ không phải viết vì muốn liệt kê viết cho nhiều. Đáng đời, khi cảm xúc đến thì không tranh thủ viết đi, giờ để ghi lại những mạch suy nghĩ ấy đâu còn dễ nữa.
… List danh sách nhạc mình mới chọn từ chức năng gợi ý trên spotify tuyệt quá, kể ra rất khơi dậy cảm xúc viết của mình. Biết đâu nghe thêm lúc nữa mình lại bất kể hậu quả của việc ngủ muộn mà ngồi viết được thì cũng không tệ. Lạ, có những lúc biết thời gian chẳng dư dả gì mà ngược lại bị hối thúc gấp gáp lắm rồi hoặc bị giới hạn bởi nhiều nỗi sợ nhưng bản thân cứ lỳ ra muốn chậm rãi đắm chìm từng giây phút một, thoải mái trong sự uể oải của chính mình, thả trôi cùng mấy bản nhạc cũ kỹ này những tưởng chẳng cần quan tâm đến cái gọi là ngày mai, là sắp tới.
Ô hay, tự dưng nhận ra mình đang viết hoàn toàn vô định, nó trôi ra ngay trong thời điểm này, trong tiếng nhạc này chứ không như mọi lần thường có một ý tưởng mơ hồ nào đó ban đầu rồi. Chợt thấy hình như cái mô hình cảm xúc độ hứng khởi với cuộc sống lại sắp đi xuống mất rồi. Thế cũng được, too active quá như vài tuần vừa rồi đến nỗi cảm thấy không có đủ thời gian để ngồi viết lại tất cả những hứng khởi ấy, những say mê ấy thì ở một góc độ nào đó mình e rằng nếu kéo dài quá lâu mọi thứ sẽ không còn đủ sâu lắng. Nhưng nói gì thì nói, mình vẫn thích những ngày như vậy. Giá mà cứ sống mãi như thế cả đời chắc cũng thích ấy nhỉ. Còn gì sướng hơn ngày ngày được đắm chìm trong đống sách, xung quanh nhà nhà người người say mê đọc sách. Mà cái thư viện mới phát hiện ra đó còn có cơ man nào là sách truyện cho thiếu nhi, đã thế có vẻ nó còn rất hợp phong thuỷ, mình ngồi trên đó cách ly máy tính mạng mẽo một buổi chiều học được bao nhiêu thứ, và rồi còn ôm mộng sẽ lên đây học hàng ngày để đọc cho vãn cái đống sách thiếu nhi kia. Chưa kể cạnh thư viện là trường mầm non kết hợp cấp một, chao ơi mình mê cái sân chạy cực êm ái và mấy cái cầu trượt đu các kiểu của tụi trẻ con ghê, có hôm buồn ngủ không cưỡng lại được chạy ra đó trượt vài cái ngắm trẻ con ngừoi lớn chơi thể thao, xong rồi vừa chạy vừa nghĩ đôi khi hạnh phúc tự thân thật tuyệt, có vẻ mình đúng thuộc kiểu introvert, lâu lâu bạn bè vui vẻ như bữa trước nấu nướng hay đi ăn uống với T and N thì cũng thích nhưng mà một mình thế này vui một kiểu khác, lại rất trọn vẹn kiểu sastification and fulfillment.
Đại khái là chỉ cần quay vào bên trong mình, chăm chút cho cái mục tiêu chính cốt lõi mình muốn trong thời gian này khiến cuộc sống vui vẻ say mê quá. Mình còn hẹn con bạn Đài loan để học language exchange trở lại, vô tình hai đứa hẹn trong thư viện trường và nó giới thiệu cho mấy quyển sách văn học ở bên này hay quá, đang nghĩ sẽ dùng tiếng trung tóm tắt lại những truyện mà mình thấy có ý nghĩa ấy, xong dịch lại tiếng việt nếu thích, cũng là một ý hay, mình thấy tiếng trung nói của mình rất khá rồi mà chưa bao giờ viết ra theo kiểu nhật kí hay tóm tắt sách truyện gì cả. Mình cũng dạy free tiếng Việt cho một con bạn Đài loan khác, chỉnh âm cho nó xong nhớ ra mình dạy người nước ngoài cái vụ này khá ổn, thế là lại ngồi hì hụi đăng kí dạy online, rồi đăng lên cả fb group của Minxiong để tìm học sinh, sang tuần mình sẽ bắt đầu dạy tiếng Việt trở lại. Kể cũng vui ghê, biết thế đã làm từ ngày xưa. À, mình còn bắt đầu học tiếng Tây Ban Nha với thằng gege, thích quá, có vẻ là âm tiếng TBN khá giống tiếng Việt nên mình học rất nhanh, phát âm khá chuẩn nên lại càng mê. Có hôm bận cực mà bài thì không làm, muộn rồi vẫn mở tiếng TBN lên nghe trước khi đi ngủ, nghe vô thức thôi nhưng mà thấy y như một con nghiện hâm hâm ý. Thôi thế cũng được, có điều kiện với vui thì cứ học đi cần gì biết sau này nó có ích lợi gì không. Chỉ tóm lại là nhiều lúc nàng rất điên, sống rất bản năng follow cảm xúc là chính chứ chẳng biết tính toán căn chỉnh thời gian cuộc sống này nọ gì cả. Thôi kệ, vui là được ;)
P/S: không biết đăt tiêu đề gì cho bài này, lấy bừa tên bài hát đang chạy trên list nhạc mà có vẻ cũng hợp phết ( chưa biết content của bài hái là gì, nhưng thích bạn Joni Mitchell này phết )

No comments:

Post a Comment