Oh my God dance là gì mà làm con hạnh phúc quá trời. Người giờ vẫn lơ lửng trên mây muốn nhún nhảy tiếp hú hú há há.
Kể ra mình cũng crazy quá cơ. Hôm qua khó ngủ, sáng dậy vật vờ quyết tâm chạy hừng hực 30' cộng với đi bộ cũng kha khá mặt đỏ phừng phừng rồi trở về đi chơi Tainan với nhà chị Luyện. Được cùng nhà chị ấy đi "tảo mộ"- ở nhà gọi thế nhưng bên này không phải là mộ ở ngoài đồng mà là 1 toà nhà nơi thờ hài cốt của người quá cố. Không giống với ở VN thờ chung ở chùa, mà ở đây tách riêng hẳn ra 1 nơi riêng, chỉ đặc biệt thờ tro hài. Cũng không có bát hương trước mỗi bàn thờ, mà chỉ là các ngăn hộc chứa lư tro, bằng ngọc rất đẹp. Cả toàn nhà có 1 tượng phật địa tạng to và 1 bát hương đại đồng ngoài cửa. Đây là ngày lễ quan trọng bên này nên rất tấp nập, và không khí rất thoải mái thân thiện chứ không có vẻ gì là u ám sợ sệt cả. Sau đó về nhà bố chồng chị ấy chơi rồi lại được qua 1 cái chùa rất đẹp, thanh tịnh và thư thái, có những tượng đá hoá thạch cao ngút chuyển tít từ đại lục qua. Phải công nhận dân Taiwan giầu, nhớ đến cái Cố cung ở Taibei và rất rất nhiều bảo tàng mình đi qua, chỉ biết trầm trồ rồi tự hỏi một mảnh đất nhỏ xíu thế mà biết bao là đồ tuyệt tác.
Thế, kể tiếp chuyện hôm nay, về trường trong tình trạng no căng bụng vì ăn gà nướng, nay lại được qua quán gà nướng lá chanh trứ danh ấy. Má ơi chỉ có thể nói là lần đầu tiên mình ăn gà ở TW thấy ngon đến vậy, ngon hơn cả gà nướng ở VN ( gà hấp thì dĩ nhiên không bì được, VN vẫn là số dzach). Rồi bác ấy còn nhét cho 2 qủa táo to bự với mấy quả cam, rồi cả cheapeak. hnay mình đã tìm được chickpeas, phải luộc luôn mai ăn mí được. Thấy chị Thy quảng cáo lâu mà nay mới tìm thấy. Nói chung là số hưởng, rất là cám ơn cuộc đời. hị hị.
Đó, sau 1 ngày dài về tắm rửa mát mẻ rùi, định lên làm mấy việc linh tinh mail miếc, rồi thăng. Thế mà oà, em ở dance club nhắn tối nay he qua từ 8h-10h. Má ơi, đi luôn. hahaa. Sau 3 ngày ko có him thấy nhảy nhót nhạt nhẽo hẳn, căn bản loa cũng ko xịn, ko có đồng bọn 1 mình 1 cái loa lởm thì nhảy nhót cái chi. Lúc về qua cầu đã hóng vào activity center xem he đã back to CCU chưa, có ở đó ko mà thấy vắng vẻ, nên mới đi về phòng thế. Ai dè... thui tranh thủ tranh thủ. Gì có thể làm sau chứ dance phải tranh thủ. Mấy bữa nữa he bận học, bận thi giữa kì lại ko qua được thì bùn lắm. Trời ơi sao mình ko gặp thầy hịn này từ kì đầu nhỉ. Giờ một trong những thứ khiến mình luyến tiếc nếu phải về VN hẳn là có việc học dance với him.
Đấy thôi tóm lại là thế, giờ phải đi sketch lại mấy cái hnay he dạy mới được. Hnay vừa nghĩ ra đó. Mình óc gà, he dạy nhiều phết rồi mà rời him ra lại thấy quên quên, ko tự tin lắm. Thôi cứ phải từ từ cần mẫn học. Rồi sẽ khá.
P/S: Phê quá, nay hè nóng lôi quần ngắn ra mặc mới thấy dạo này cơ đùi cụa mình đẹp ghê. Hơi tự sướng tý nhưng có thể nói chân đùi vốn là chỗ mình thấy tự mê nhất trên người hé hé, rất nuột, nhưng nay nó có thêm vẻ đẹp mới, cơ nhìn rất khoẻ mạnh, nói chung là rất mê đắm hị hị. Không biết nhảy nhiều hơn nữa thì có làm nó xí đi không, mình không thích nó quá phô cơ bắp, và quá to so với người, to quá nhìn chưn ngắn lắm. Cơ mà anw, kể cả có thế thì nếu đánh đổi với việc có thể dance thì mình 1000 lần bằng lòng đánh đổi. hú hú. j chứ hình thức là thứ có thể thay đổi được, miễn là khoẻ là vui , nhể hú hú.
No comments:
Post a Comment